Tôi đã không khóc khi trở v�?. Dòng sông tuổi thơ vẫn êm đ�?m xuôi chảy. Chạnh lòng nhìn lại mới đó đã gần 10 năm và kỷ niệm tuổi thơ tưởng đã ngủ vùi trong ký ức giữa bao nhiêu tất bật đ�?i thư�?ng của Sài Gòn bỗng cựa mình trở dậy khiến lòng rưng rưng.
Bạn bè ai cũng bảo tôi là con nít nông thôn. Ừ, thì con nít nông thôn. Mư�?i lăm năm tuổi thơ gắn li�?n với đồng ruộng, sông nước chính là bằng chứng. Nhưng, có lúc tôi đã chạy trốn chính mình, cố xóa b�? hai từ nông thôn lạc hậu quê mùa ấy, để gi�? đây khi được nghe Trở v�? dòng sông tuổi thơ của nhạc sĩ Hoàng Hiệp mới hay tận sâu thẳm lòng mình, tuổi thơ vẫn chiếm giữ một góc thật thiêng liêng.
"Trong tim ai cũng có một dòng sông quê mình". Vâng đó chính là dòng sông của tuổi thơ - nơi con nước mát vơi đầy bên bồi, bên lở, mang phù sa bồi đắp cho tuổi thơ lớn dậy. Nghĩa tình ấy có bao gi�? vơi? Ai đã một lần xa quê hương, sau bao ngày rong ruổi tìm v�? nơi chôn nhau cắt rốn, nơi đánh đáo, thả di�?u, tắm sông, vẫy nước mà lòng không kh�?i bâng khuâng, man mác.
�?ứng trước dòng sông quê, kỷ niệm tuổi thơ như vẫn còn in bóng. Nhưng bóng nước tưởng chừng với tay hớt được bỗng chốc nhạt nhòa. Quy luật ngàn đ�?i của tạo hóa vẫn không bất công, cũng chẳng thể nào ngăn được lớp bụi năm tháng. "Sông không già" nhưng đâu còn như xưa nữa. Sông vẫn mang cái ng�?t ngào muôn thuở bồi đắp tuổi thơ. Chỉ có ta, chỉ có ta b�? sông ra đi và trong phút nông nổi lại dối lòng chối b�?. Ơi quê hương! Ơi dòng sông và những lá thuy�?n! Gi�? trôi v�? đâu?
Theo: Thanh Niên
|